Mệt mỏi khi làm vợ và gánh nợ trên vai
Ngày đón dâu, trong khi mọi người vui vẻ chúc mừng, mẹ tôi lại rưng rưng nước mắt, đầy lo lắng. Mẹ đã dồn hết tâm sức nuôi tôi khôn lớn và sợ rằng tôi sẽ gặp khổ như mẹ khi làm dâu, nhất là khi bố tôi đã rời bỏ hai mẹ con khi tôi còn nhỏ. Mặc dù chưa cưới, tôi đã quen với việc tự do, không lo lắng gì vì có mẹ lo hết. Tôi thường qua nhà anh, cùng tham gia mua sắm mà không nghĩ đến hậu quả, khiến mẹ càng thêm lo âu. Sau khi tốt nghiệp và đi làm, mẹ chỉ muốn tôi tự lo cho bản thân và gia đình, không cần phải lo cho mẹ và dì.
Tôi đã phụ giúp kinh tế gia đình anh trong 6 năm quen nhau, từ mua sắm đến học phí và chi phí đám cưới. Tuy nhiên, sau một lần thất bại, tôi rơi vào nợ nần. Lúc này, tôi mới nhận ra ai là bạn, ai là thù. Mẹ tôi, không muốn thấy tôi khổ, đã đưa tiền tiết kiệm cả đời để tôi trả nợ. Tôi hứa sẽ hoàn trả sớm. Bắt đầu từ đầu, tôi làm công ăn lương, nhưng lương thấp không đủ trang trải cho cả nhà, nhất là khi anh vẫn chưa đi làm, khiến chúng tôi gặp khó khăn trong việc trả nợ ngân hàng hàng tháng.
Tôi vay mượn liên tục để trang trải, trong khi anh cũng làm việc nhưng thường xuyên gặp rắc rối như bị mất tiền hoặc phải đền nợ cho bạn. Tôi không nhớ rõ đã cầm được bao nhiêu tiền lương của anh, trong khi mỗi tháng vẫn phải lo chi phí sinh hoạt cho gia đình. Dù anh đã đổi công ty, tình hình vẫn không cải thiện. Tôi thấy lương của anh thấp, nhưng anh không cố gắng học hỏi để tìm việc có thu nhập cao hơn. Trong khi đó, tôi nỗ lực tìm việc có lương cao để trang trải chi phí hàng tháng khoảng 17-18 triệu, bao gồm tiền ngân hàng và chi tiêu cho con cái. Nếu không phải trả nợ ngân hàng, cuộc sống của tôi đã đỡ vất vả hơn.
Mẹ chồng tôi thường chỉ vui vẻ khi có tiền, còn thiếu thốn thì lại ít nói và khó chịu. Bà hay phàn nàn khi tôi đưa tiền sinh hoạt trễ, và đồ ăn tôi mua mà bà không thích thì bà cũng tỏ thái độ. Tôi cảm giác bà không hiểu được tình hình tài chính của vợ chồng tôi, có lẽ vì nếu hiểu thì bà sẽ không được lợi. Về phần mẹ tôi, bà nghĩ tôi đã trả hết nợ ngân hàng, không biết rằng tôi vẫn còn nợ nhiều. Bà lo lắng khi thấy tôi gầy gò và vay mượn, bảo rằng cả đời bà không đi mượn nợ. Bà khuyên tôi nên để mẹ chồng và chồng tôi biết tình hình để giải quyết, chứ không thể cứ vay mượn mãi như vậy.
Mẹ chưa từng nhờ con một đồng nào từ khi con có tiền, nhưng con lại khổ sở và tự gánh chịu mọi thứ. Con ước mình trúng số hay có ai giúp đỡ để trả nợ, nhưng đó chỉ là mơ ước. Con nghĩ nếu không gặp anh hay nếu đã lấy anh Việt kiều, cuộc sống có thể sẽ khác. Giờ con không biết có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này không, vì bên nhà chồng còn nhiều chi phí không tên và con không đủ khả năng chi trả. Nghĩ đến hai đứa con, con lại chịu đựng, nhưng không biết lối thoát nào cho mình khi cuộc sống toàn nợ nần, làm mẹ phải khổ.




Source: https://afamily.vn/met-moi-vi-lam-vo-ma-phai-nai-lung-tra-no-2012110104625858.chn